Biết đủ là đủ. Chờ đủ, biết đến bao giờ!

Chủ Nhật, 31 tháng 10, 2010

Một tuần đầy trắc trở!


     Chủ nhật-  một ngày buồn nữa lại đến với tôi .... cho trọn vẹn một tuần buồn, một tuần với bao phiền toái, với bao rắc rối, với bao đau buồn...
    Đôi khi sự sợ hãi khiến ta chỉ muốn nhắm mắt lại mà đi giống như đà điểu dụi đầu vào cát để trốn... không muốn nhìn phía trước, không muốn ngoảnh mặt tìm về phía sau, không muốn thấy sự ớn lạnh đe dọa từ những thứ xung quanh...
    Trên lý thuyết - "biết tha thứ là để ta mở lòng với người khác, tha thứ để bớt thù hận, cũng là giúp chúng ta dẹp bực tức trong lòng..."  tha thứ, ok! hãy tha thứ!  tôi lầm rầm như đọc kinh phật,  tôi chỉ mong lòng tôi sẽ nhẹ  nhàng hơn thôi,
     Tại sao cô ấy lại làm điều ấy với tôi cơ chứ? lòng tôi bất chợt quặn lại vì sự phản bội, tôi đã hoàn toàn tin tưởng và không hình dung ra được cô ấy lại có thể vụn vặt và tầm thường, tráo trở như thế, nước mắt tôi bỗng trào ra, hai mắt cảm thấy nhức nhối, nhưng đó không phải là những giọt nước mắt của phiền muộn, tôi đã bị đâm sau lưng, hốt nhiên lửa giận trong tôi tỏa ra ngùn ngụt, đầu óc bấn loạn cơ hồ như sắp nổ tung. Bản thân tôi cũng cảm thấy ngạc nhiên về giọng nói của mình vẫn còn có thể bình thản và tỉnh táo đến vậy, có lẽ mọi cảm xúc và tri giác đã bị tê liệt, tôi không còn nghe ai nói gì nữa, không khí cuộc họp nặng nề, tròng trành... ( đó là hôm thứ 2)
    Rồi tiếp đến thứ 3, nghe tin một đứa cháu bị ung thư, cả nhà sợ hãi khi nó nhất quyết không chịu đi điều trị...,
    Thứ 4 định trốn công viêc để gặp một người bạn tâm sự, than thở cho vơi... nhưng...không thành, công việc cũng không giải quyết được
    Thứ 5 cô bạn thân gọi điện báo tin chồng cô ấy bị tai nạn gãy cả tay, cả chân đang cấp cứu ở bệnh viện,
     Thứ 6 chị gái khóc lóc bảo mẹ mình ốm nặng, không ăn uống được gì, có lẽ mẹ sẽ không qua khỏi,  mẹ cứ gọi em mãi...
      Thú 7, họp chi bộ, họp hội đồng giáo dục, họp tổ chuyên môn....
lòng nóng như lửa chỉ mong cho nhanh để phóng xe về với mẹ,
     Chiều mưa rả rích, trời lạnh như mùa đông, trùm kín áo  từ đầu đến chân lên đường, 7h tối đến nhà mẹ, vừa lạnh, vừa ướt, vừa lo.... ta như muốn ngã quỵ....
     Mẹ nằm đó gầy yếu, thoi thóp thở, nghe tiếng ta mẹ khóc òa ...." con về đây, mẹ mà khóc con không về nữa đó" giọng ta nghèn nghẹn,  mẹ im rồi,  nhưng ta lại khóc... một đêm ngồi ôm mẹ trong tay... ta liên tưởng đến ngày bé mẹ vẫn ôm ta như thế suốt đêm....
    Chủ nhật- Một ngày , một đêm ta không ngủ, đành dứt mẹ ra đi, gửi mẹ lại cho các chị chăm sóc.
      Lại chuẩn bị cho một tuần mới với vòng quay bận rộn, hối hả...Lạy trời, mong thời tiết hãy ấm lên, mong cho tôi đủ can đảm, và nghị lực, sức khỏe để tôi đối đầu với tất cả khó khăn....cầu mong cho mẹ bình an....

...........................
  • Canh
    • Canh
    • 16:04 12 thg 11 2010
    Xin xẻ chia cùng bạn những nổi buồn. Hy vọng mọi rắc rối sẽ qua. Cầu mong  cho  bạn luôn bằng an và đủ nghị lực để vượt qua khó khăn.

Thứ Hai, 25 tháng 10, 2010

Bài "Thơ zớ Zẩn" thứ 3 ( tự nhủ)


     Thu đi nhanh quá và ...xuân về chậm quá.
 Trái đất vô tư níu giữ vòng quay...
Nắng và gió lặn vào vầng trăng mọc
 Ánh mắt ai lặn vào ta, 
                              đầy bóng lá tâm hồn...
Lời chưa nói- vòng tay đã nói- 
Với giấc mơ gói cả bầu trời....
 Trời mưa gió mình ta trên núi
Vẫn bất ngờ cơn khát triền miên...
Khi ta gắp mùa xuân vào rượu
Cứ ngỡ mình gắp rượu đổ môi ai....
.....Xuống biển ta say sóng.
Lên bờ ta say xe
Suốt đời say chẳng đắm....
Lạy trời đừng đắm ai ! hiiihiiiiii 
..............
  • Ngô Xuân Hòa
    Kekeke! Lắm lúc hok bít làm chi, mà cũng chữa suy nghĩ được gì về một bài viết nào đó chị. Nên chị hãy xem như những bài viết gọi là ''Zớ zẩn'' đó như là một trang viết nháp trước làm tiền đề để chị sẽ cho ra lò những tác phẩm hay và hoành tráng hơn nữa chị nhé! Em cũng ccố gắng dành dụm tiền nếu mà ''( vì  bị chị ...ép hihiii)'' thì em sẽ mua hihiiiiiii. Chúc chị sẽ sớm có tác phẩm hay sau khi có những bài ''Zớ zẩn'' này chị. Ngày lễ mồng 8/3 vui vẻ ,hp và ấm áp chị nhé, /
  • Ngô Xuân Hòa
    ''Thu đi nhanh quá và...Xuân về chậm quá'' em nghĩ như  thế đúng đó chị. Bởi lẽ giữa mùa Thu và mùa Xuân còn có mùa Đông nữa mà chị hihihi Chị viết thêm ít bài zớ zẩn nữa rùi phát hành thành tập thơ ''nhật ký zớ zẩn''chị hi Em chúc chị sẽ thành công nhá!
    • Xuan
      • Xuan
      • 15:30 4 thg 3 2011
      à cậu nhóc này dám chọc quê chị hả? đừng nghĩ là cứ mời chị cafe thì chị sẽ không đánh đòn đâu à nha, nhưng....dù sao e cũng...thông minh khi gợi ý cho chị viết thêm nhiều bài "zớ zẩn" để phát hành....có ai thèm mua không zậy ta? chắc...mỗi e ( vì  bị chị ...ép hihiii) chuẩn bị dành dụm tài khoản ngay từ bây giờ đi nhóc nhé ( tiêu em tôi rồi! )

Thứ Hai, 4 tháng 10, 2010

Lệch pha

   Đáng ra hôm nay mình có một ngày vui vẻ náo nhiệt bên các bạn học cũ, bao kế hoạch hấp dẫn đã lập ra, Vậy mà mình không thực hiện được, Mình năn nỉ ông xã cùng mình đi câu cá  với tập thể, nhưng anh lại từ chối ( cũng như bao lần khác "anh bận quá, em đi với mọi người nhé" Khi anh phóng xe quay ngược bỏ mình ở lại đó...mình muốn khóc...Biết sao được, lúc nào mình cũng cần anh, cũng muốn mãi là người được che chở, được iu chiều...Anh không hiểu mình...
        Cả một buổi đi chơi dù náo nhiệt nhưng mình vẫn buồn buồn....Có lẽ những chú cá thấy mình tội nghiệp nên cứ nhè cần câu của mình mắc vào, chưa bao giờ mình câu cá được, thế mà hôm nay được tới mấy con, mọi người được dip hò hét cổ vũ...
May mà mình đã nhờ xe về kịp đưa chị Tâm lên xe về SG, nhìn chị tươi rói, hồn nhiên như con gái ( dù chị hơn tuổi mình) mà mình vui theo chị, Chúc chị có 1 chuyến du lịch vui vẻ nhé