Sáng nay trời trở gió, thời tiết dịu
hơn mấy hôm tết, hơi se se lạnh, không còn cái nắng, nóng như ba
ngày tết nữa, mình đến trường sớm hơn thường lệ, lời chào
vui vẻ của đồng nghiệp, gương mặt của các em học sinh trông hớn
hở quá, mình cảm thấy vui vui..." em nhớ cô quá, cô lì xì cho e
đi cô..." các cô bé nhõng nhẽo...
Biết đủ là đủ. Chờ đủ, biết đến bao giờ!
Thứ Hai, 22 tháng 2, 2010
Thứ Bảy, 20 tháng 2, 2010
Ước....
Ước trở lại một lần run rẩy cũ
Ước lòng ta như nắng mới dậy thì
Cứ ước hão, cứ viễn vông như vậy
Chơt giật mình, lại một thoáng xuân đi....
Ước lòng ta như nắng mới dậy thì
Cứ ước hão, cứ viễn vông như vậy
Chơt giật mình, lại một thoáng xuân đi....
Chủ Nhật, 14 tháng 2, 2010
Thứ Hai, 8 tháng 2, 2010
bài ca dổ người bất hạnh!
Trước tình yêu anh, em mê mãi bước đi. mê mãi hát ru mình bằng những lời huyễn hoặc. Mỗi tia sáng nhỏ nhoi hắt vào trong mắt. Cũng làm em: ngỡ đó là mặt trời...
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)