Có một người chẳng may đánh mất dấu PHẨY. Anh ta trở nên
sợ những câu phức tạp và chỉ tìm đến những câu đơn giản. Đằng
sau những câu đơn giản là những ý nghĩ đơn giản.
Sau
đó không may anh ta lại làm mất dấu chấm THAN. Anh bắt đầu nói
khe khẽ, đều đều, không ngữ điệu, không ca thán, không xuýt xoa,
không sung sướng, không phẫn nộ..Đằng sau đó là sự thờ ơ với
mọi chuyện.
Biết đủ là đủ. Chờ đủ, biết đến bao giờ!
Chủ Nhật, 30 tháng 12, 2012
Thứ Năm, 27 tháng 12, 2012
Có nhiều khi....
Cả một tuần đầy biến cố xảy ra với mình.
Bao rắc rối, xui xẻo...
Bao dự định, kế hoạch không thực hiện được.
Bao lo toan còn vẫn đang tiềm ẩn...
Cả một buổi sáng đến trường nhưng cứ lơ mơ... Chỉ đọc được một đoạn văn này là có ý nghĩa:
Thứ Năm, 20 tháng 12, 2012
Thư Tình cuối mùa thu ...
Đã lâu rồi anh không về Hương Mê nữa
Anh đi rồi vườn cũ hóa người dưng
Giọt sương rơi thầm lặng nuốt vào trong
Nỗi nhớ ai thấm tràn từng góc nhỏ.
Chủ Nhật, 16 tháng 12, 2012
"Biển- Nỗi nhớ và Em"
Anh xa em
Trăng cũng lẻ
Mặt trời cũng lẻ
Biển vẫn cậy mình dài rộng thế
Vắng cánh buồm một chút đã cô đơn
Gió không phải là roi mà đá núi phải mòn
Em không phải là chiều mà nhuộm anh đến tím
Sóng chẳng đi đến đâu nếu không đưa em đến
Vì sóng đã làm anh
Nghiêng ngả
Vì em…
Trăng cũng lẻ
Mặt trời cũng lẻ
Biển vẫn cậy mình dài rộng thế
Vắng cánh buồm một chút đã cô đơn
Gió không phải là roi mà đá núi phải mòn
Em không phải là chiều mà nhuộm anh đến tím
Sóng chẳng đi đến đâu nếu không đưa em đến
Vì sóng đã làm anh
Nghiêng ngả
Vì em…
Thứ Sáu, 14 tháng 12, 2012
Thứ Tư, 12 tháng 12, 2012
Chữ "Nhẫn"
"Có khi nhẫn để yêu thương
Có khi nhẫn để liệu đường lo toan
Có khi nhẫn để vẹn toàn
Có khi nhẫn để chớ tàn hại nhau"
Có khi nhẫn để liệu đường lo toan
Có khi nhẫn để vẹn toàn
Có khi nhẫn để chớ tàn hại nhau"
Thứ Tư, 5 tháng 12, 2012
Cà Phê vào vụ quê mình!
Mình
được sinh ra và lớn lên ở một vùng quê Tây nguyên, dưới chân một ngọn
núi có tên thật dễ thương: CƯMGAR (gọi theo tiếng của đồng bào Êđê),
dịch là Núi Hoa,
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)