Biết đủ là đủ. Chờ đủ, biết đến bao giờ!

Thứ Hai, 8 tháng 2, 2010

bài ca dổ người bất hạnh!

20:43 
       Như một người lóe mắt bởi hào quang, trước cuộc thi mà mình không đủ sức, Như một người lữ hành đơn độc. Ngọn lửa trong đêm tạo sức hút diệu kỳ.
      Trước tình yêu anh, em mê mãi bước đi. mê mãi hát ru mình bằng những lời huyễn hoặc. Mỗi tia sáng nhỏ nhoi hắt vào trong mắt. Cũng làm em: ngỡ đó là mặt trời...
       Em đổi cả đời mình để có được một niềm vui. Được gần gũi yêu thương, được sẻ chia gánh nặng. Được nhớ, được mong, được hờn, được giận. Được sống cùng anh cạn kiệt đời mình...
Em - Cơn triều nhòa lấp sự bình yên
Anh - phút thinh lặng trước một ngày bão động
Sao anh còn đi tìm?
Sao anh cứ đi tìm?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét