Ta
và hắn gặp nhau đều đặn hằng ngày trên ....khung chát ( công việc của
hắn gắn liền với mạng) còn ta thì hay lang thang đọc báo nếu có tý thời
gian nào rảnh....)
Nói là gặp nhau hằng ngày nhưng đôi lúc chỉ đủ chào nhau một câu rồi công việc ai náy làm, khi hết giờ lại một câu " về thôi cưng ơi" rồi sign out, đôi lúc có dư dả thời gian thì tán đủ chuyện, chữ hihi... liên tục hiện lên.... cũng có đôi lúc hứng chí hắn rủ ta " chuồn nhé- cafe?" ta chỉ kịp "ok" và 15p sau 2 đứa đã ngồi nhâm nhi ly cafe ngọt đắng ở 1 quán nhỏ, lại tám đôi ba câu chuyện zớ zẩn rồi trở về làm việc.
Cứ vậy, không biết bao năm rồi, hắn và ta có 1 tình bạn thật nhẹ nhàng, thoả mái, chia sẽ tất cả mọi chuyện với nhau, chuyện làm ăn, con cái, công việc, làm thêm những gì để có thu nhập...
không biết tự bao giờ hắn tập cho ta thói quen chờ...avatar của hắn bật sáng, hôm nào không thấy ta nhắn tin...."không đi làm sao?" " "đang họp nè" hắn trả lời, hoặc hắn sẽ báo trước cho ta ...lịch đi công tác của hắn... Đường link kết nối giữa ta và hắn trở thành 1 gia vị trong cuộc sống....
Thế rồi....một tuần qua mỗi lần thấy "cái mặt" của hắn bật đèn....ta lại....out. một lúc sau mở máy lên (ẩn nick) để xem hắn có nhắn gì cho ta không, " một ngày tốt đẹp nhé" "có gì mới không nè"
ta đọc hết nhưng....thinh lặng! mà sao hắn không hiểu là ta đang ....giận hắn nhỉ ( sao hắn vô tâm thế không biết- tức ...xịt khói )
đã bao lâu rồi , ta không liên lạc với hắn, tuy giận hắn, nhưng ta vẫn thấy ...nhớ ....có lẽ chỉ là do...thói quen thôi mà, gia vị không còn, nghĩ cũng....buồn!
Nói là gặp nhau hằng ngày nhưng đôi lúc chỉ đủ chào nhau một câu rồi công việc ai náy làm, khi hết giờ lại một câu " về thôi cưng ơi" rồi sign out, đôi lúc có dư dả thời gian thì tán đủ chuyện, chữ hihi... liên tục hiện lên.... cũng có đôi lúc hứng chí hắn rủ ta " chuồn nhé- cafe?" ta chỉ kịp "ok" và 15p sau 2 đứa đã ngồi nhâm nhi ly cafe ngọt đắng ở 1 quán nhỏ, lại tám đôi ba câu chuyện zớ zẩn rồi trở về làm việc.
Cứ vậy, không biết bao năm rồi, hắn và ta có 1 tình bạn thật nhẹ nhàng, thoả mái, chia sẽ tất cả mọi chuyện với nhau, chuyện làm ăn, con cái, công việc, làm thêm những gì để có thu nhập...
không biết tự bao giờ hắn tập cho ta thói quen chờ...avatar của hắn bật sáng, hôm nào không thấy ta nhắn tin...."không đi làm sao?" " "đang họp nè" hắn trả lời, hoặc hắn sẽ báo trước cho ta ...lịch đi công tác của hắn... Đường link kết nối giữa ta và hắn trở thành 1 gia vị trong cuộc sống....
Thế rồi....một tuần qua mỗi lần thấy "cái mặt" của hắn bật đèn....ta lại....out. một lúc sau mở máy lên (ẩn nick) để xem hắn có nhắn gì cho ta không, " một ngày tốt đẹp nhé" "có gì mới không nè"
ta đọc hết nhưng....thinh lặng! mà sao hắn không hiểu là ta đang ....giận hắn nhỉ ( sao hắn vô tâm thế không biết- tức ...xịt khói )
đã bao lâu rồi , ta không liên lạc với hắn, tuy giận hắn, nhưng ta vẫn thấy ...nhớ ....có lẽ chỉ là do...thói quen thôi mà, gia vị không còn, nghĩ cũng....buồn!
- Hihiiiiiii! Ngày mới zui zẻ, hp, chị nhé!Trả lời nhận xét này
- hehe ...chị of em hay...hờn mát quá, bạn bè mà giận làm chi cho...xa nhau, mất zui hả chị, biết là bị cho đi "tàu bay giấy" cũng tức thật nhưng nếu họ sorry rùi thì cũng nên cho họ cơ hội khác....hãy vui nhìu nhé chị của emTrả lời nhận xét này
- ''Hắn và Ta'' mới đọc qua tiêu đề bài viết thì cũng có cảm giác nặng nề rùi chị ui! Em hok bít lý do và nguyên nhân chính dẫn đến "Hắn và Ta" nhưng em bèn nghĩ tình bạn của Chị và bạn của chị đã trở thành tri kỷ như thế thì chị hãy xem như sự bức xúc và cơn giận dữ đó như là cơn gió thoảng qua chị nhé! Và mình cũng nên tâm sự những lý do để người ta sửa và để lần sau sẽ ko ''tái phạm'' nữa chị.Cuộc sống sẽ tốt đẹp và còn tốt đẹp hơn nữa khi có những người bạn chân thành và những người bạn tri kỷ chị nhỉ? Chúc chị sẽ thành công...sẽ như ngày xưa đó (..." về thôi cưng ơi" rồi sign out, đôi lúc có dư dả thời gian thì tán đủ chuyện, chữ hihi... liên tục hiện lên.... cũng có đôi lúc hứng chí hắn rủ ta " chuồn nhé- cafe?" ta chỉ kịp "ok" ...)Trả lời nhận xét này