Anh đi về phương nam
Nhớ sao mà nhớ quá
Ngày ba bận nhắn tin
Vẫn bồn chồn trong dạ
Anh hẹn ngày kia về
Ôi sao mà lâu thế
Em chẳng biết làm gì
Trong cô đơn quạnh quẻ
Cố về nhanh anh nhé
Cho ta được gần nhau
Thời gian trôi lặng lẽ
Như nước chảy qua cầu
Đã lâu rồi lâu lắm
Em lại thấy mình yêu
Ngước nhìn trời xanh thắm
Đời đẹp biết bao nhiêu
(ĐT- tặng ox khi a đi công tác)
Biết đủ là đủ. Chờ đủ, biết đến bao giờ!
Chủ Nhật, 3 tháng 6, 2012
Ngày không anh!
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Dạ bồi hồi đêm trôi
Nhớ anh sao nhớ quá
Yêu...Vắng lạnh bờ môi!
Nhắn tin bẩy bận một ngày
Chín lần gọi điện để hay tin chồng
Ông chồng chổng vó, chổng mông
Trả lời TIN - ĐIỆN mà không kịp thời
Rồi một hôm chuyển đến nơi
Không sóng điện thoại, thảnh thơi dăm ngày
Thế mà lại hóa ra gay
Về nhà vợ vặn thế này thế kia
Như tôi vợ cho ra rìa
Chả cần phân giải thế kia thế này./.
Chuyện thật đấy - Chả la yêu chông quá thôi.
Chắc bạn cũng vậy nhỉ? Khà kha khá
Chúc bạn vui và hạnh phúc
Thân ái Hải Thăng