Biết đủ là đủ. Chờ đủ, biết đến bao giờ!

Chủ Nhật, 20 tháng 9, 2009

Nghịch lý!


                    Mồ hôi mặn mà nuôi quả ngọt lành
                     Đất màu đen nở hoa huệ trắng
                     Hạt gạo bùi cất thành rượu đắng
                     Người ít vui lại hay hát rất nhiều

               Cũng như bao nghịch lý của tình yêu
                Mắt im lặng...nói bao điều mong nhớ
               Anh im lặng...cho lòng tôi giông gió
                Thật lòng tìm...Thật lòng trốn chạy nhau

                       Tình vội qua mà dài rộng buồn đau
                        Chỉ một thoáng rồi chia xa mãi mãi
                       Khi xa vắng mới biết còn yêu lắm đấy
                        Muốn quên nhau...lại thấy nhớ vô cùng!
                                                 HM

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét