Biết đủ là đủ. Chờ đủ, biết đến bao giờ!

Thứ Hai, 28 tháng 3, 2011

Bài "zớ zẩn" thứ 4 ( Khoảng trời riêng )

12:58 
      Khi nhận ra một khoảng trời riêng. Cũng là lúc mưa...đầu mùa đã đến, khoảng trời em -  khoảng trời riêng, Em lặng lẽ giấu cái nhìn đằm thắm...Anh vụng về mắt ngó mông lung....
    Nắng vẫn thế, vẫn màu nắng cũ. Mưa có đổi thay đâu, vẫn giọt ngắn, giọt dài, Em -  khoảng trời chung- khoảng trời riêng, Bao khoảng trời cũng chỉ là một, khi vũ trụ phát ra tia chớp, thì đại dương cũng có khoảng trời riêng....
     Ta cuối xuống bờ môi hồng run rẫy, chợt giật mình...đây chỉ là giấc chiêm bao. Vòng tay ôm, ôm cả cơn mê dài, trời phẳng lặng mà lòng ta dông bão...
     Hạt mưa bụi đầu mùa, lặn vào trong khóe mắt, kéo lạnh về trong nỗi nhớ không tên...Ngoài phố phường dòng đời tấp nập, Ta giữ cho mình một khoảng trời riêng....
  • Phuong Tam
    Vòng tay ôm, ôm cả cơn mê dài...
  • Khoát Hải
    Khoảng trời riêng nơi em mưa nặng hạt Làm nơi anh nước lạnh tạt vào tim Để cho đời cảm thấy chẳng bình yên Lại nhớ mãi cơn mưa nơi xa ấy Họa với em cho vui nhé ..Cám ơn em đã ghé thăm
    • Xuan
      Anh mênh mang như dáng gió trăm bề Em tím ngát trong chiều mưa xa ấy Lời ấm áp ngọt ngào dịu nhẹ Lịm vào tim, tạo thành khoảng trời riêng ! Cám ơn anh đã ghé nhà lại còn quà cho em một bài thơ... họa rất tuyệt
  • Nắng biên thùy
    Sự "zớ zẩn" không hề lạc lõng bởi lối tư duy. Sau cơn mưa đầu mùa khoảng trời riêng chắc sẽ trong trẻo hơn, bạn có nghĩ vậy không?
    • Xuan
      Cám ơn bạn đã động viên, mình luôn hy vọng khoảng trời riêng - chung của mình.... luôn trong trẻo.... mình có quá tham không nhỉ hihihiiiii. chúc bạn an lành !
  • Tùng Minh
    Một lối viết rất hay, trải suy nghĩ, gom những giọt mưa đầu mùa thành kỷ niệm, thành một khoảng trời riêng, để trong lòng ấp ủ mãi không thôi...
    Chúc bạn vui!
    • Xuan
      Đôi khi ta là người khác / Hôm nào ... thời tiết ngược mùa/Đôi khi ta vừa mới biết /Lòng ta...                  
  • Lê Minh Dung
     ... Mặc nỗi buồn không tên lang thang, mặc cơn mưa đầu mùa bất chợt... Anh chỉ là người dưng lạnh lùng hơn mùa đông muôn thuở, bỗng ngược dòng con lốc xoáy vào đêm... lật tìm lật tìm dĩ vãng một thời xa khuất... mang về Le lói kìa bình minh ùa tới phía trời đông lại rạng rỡ sắc cầu vồng, triệu bụi nước li ti từ sông ngân rắc hạt ánh nến hồng hoang giờ ngợp khoảng trời chung. Ta lại bước bên nhau ngoài trời nắng ấm, mùa xuân hoa lá xôn xao không phải trong mơ... Góp với bạn mới những dòng đồng cảm mong bạn vui nhé.
    • Xuan
          Anh đừng "là mùa đông, đừng là nỗi buồn muôn thuở". Hãy là "trời đông rạng rỡ sắc cầu vồng" Hãy đi vào giấc mơ của em - một khoảng trời riêng...., là cơn lốc đầu tiên khiến mùa em xao xác... Vẫn biết rằng anh đang ở mùa say, và nồng nàn không phải là điều lỗi.... Với giấc mơ của mình, Thôi, trời đã .... bình minh. cám ơn bạn đã ghé thăm và chia sẻ...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét