Biết đủ là đủ. Chờ đủ, biết đến bao giờ!

Thứ Tư, 25 tháng 1, 2012

Khác nhau...( tặng ox )

 "Anh - sống thật nghiêm túc/ đến bảy giờ đi làm/ Khi mọi người tan tầm/ Anh trở về thường lệ. Em - câu thơ phá thể/ Anh- lục bát đúng vần/ Em- bạn bè đàn đúm/ Anh- mực thước trầm ngâm. Anh- hiểu biết uyên thâm/ Em- nôm na như hạt lúa/ em- rất thích các vai hề/ Anh-quan tâm thế sự. Anh- thích làm khán giả/ Còn em lại muốn xông vào/ Anh- điềm tĩnh, chắc như thép/ Em thì hơi tý xôn xao..." (TN)
      Anh, dân toán "khô khan" và có những nguyên tắc sống riêng. Em, dân văn, lại là một phụ nữ ướt át, lãng mạn và không bao giờ tuân theo một chuẩn mực nào.

Anh - 1m75, dáng người cao gầy thư sinh, Em - 1m60, so với anh nhỏ bé và mong manh.
     Anh bảo thích mẫu người cao ráo, hơi béo một chút vì anh không thích ôm "cây sào" vào lòng. Em thì không thích những người đàn ông quá cao vì không muốn phải "bắc thang" lên hôn người ấy.
     Anh đam mê vi tính, máy móc điện tử. Em thích văn thơ và mê đọc sách.
Anh kiệm lời, và chỉ nói về  công việc, về những công nghệ hiện đại. Em chỉ thích lắng nghe những câu chuyện đời thường và bi bô ríu rít kể về những người thân yêu của mình.

     Anh muốn có 1 cuộc sống êm đềm, nhẹ nhàng, an phận trong một ngôi nhà nhỏ cùng tiếng cười trẻ thơ. em muốn có cuộc sống sôi động, cuộc sống an phận làm e buồn chán...
Anh yêu mùa đông, còn em thì ghét nó.
Em thường bảo anh vô tâm vì chẳng bao giờ chịu để ý đến cảm xúc của em. Anh thì thấy tâm hồn em giống như bông cỏ may, rất dễ tổn thương. Và em hay "mít ướt"

      Có đôi lúc em vẫn tự hỏi sợi dây nào đã gắn bó anh và em - hai con người quá khác biệt? Em và anh - liệu chúng ta có cần thay đổi điều gì đó không?
Em có nên bớt đa cảm hơn không? Bớt suy tư, trăn trở và yếu đuối hơn không?, bớt bướng bỉnh hơn không? Bớt? Bớt...? 

     Anh có cần phải quan tâm đến em nhiều hơn nữa hay không? Lắng nghe những cảm xúc của em nữa hay không? Có cần phải hiểu rằng những gì to lớn đều bắt nguồn từ những điều nhỏ vụn nhất hay không?
Anh hãy là chỗ dựa cho em lúc yếu mềm.
Em muốn là động lực cho anh đi lên.

      Chúng ta gặp nhau ... có phải là bù đắp những gì đang thiếu hay không? Em không biết nữa. Nhưng em vẫn nhớ có một triết lý nói rằng: "Con người ta giống nhau là để hiểu nhau, khác nhau là để.... yêu nhau". Và có thể lắm chứ, chúng ta nên giữ lại những điều khác biệt đó, bởi nếu chúng ta quá giống nhau thì ....( cùng dấu nó sẽ đẩy nhau .....)  khi đó anh không còn là anh và em cũng không còn là được chính mình!
      Chồng iu, Hai ta đã đi qua một chặng đường cũng ...kha khá rồi mình nhỉ, năm mới này em mong mình vui khỏe...( như những năm trước)  thế là mình đã thương em nhiều rồi đấy!
  • haithang
    Có chồng huyện, tỉnh chả buồn khoe
    Mới là "ÔNG XÃ" đã đem "lòe"
    Có thế ta đành sử dụng thế
    Hạnh phúc tràn trê sướng sướng ghê./.
    Độc đáo đáo để nhỉ!
    Chao thân ái!
    Hải Thăng
    • Xuan
      • Xuan

      • 08:54 19 thg 8 2012


      "Có thế ta đành sử dụng thế
      Hạnh phúc tràn trê sướng sướng ghê./."
      hihiii cám ơn anh đã nói hộ giùm e rồi....

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét