Biết đủ là đủ. Chờ đủ, biết đến bao giờ!

Thứ Tư, 25 tháng 8, 2010

Bài thơ "Zớ Zẩn đầu tiên"

     Có những lúc trời trong ngan ngát gió, nắng nhàn nhạt qua kẻ lá soi nghiêng, thành những dấu lặng dài nối giữa trời và đất, nghe...tim mình ẩn khúc chút tình riêng....
     Những dấu lặng rất nhạc và rất...thơ, trong ánh mắt ưu tư, lúc rạng ngời....trông "ai" đầy nghị lực...Lúc bên nhau ta làm như không biết, vẫn cười đùa, chọc ghẹo hồn nhiên...Trái tim ta như thể một tinh cầu, bay lang thang và đôi lúc....muốn khóc, những buổi chiều bỗng....trở nên...mỏng ra và....trong suốt...
    Ta đọc được trong đôi mắt ấy, có nỗi buồn, cố giấu trong hoa....Ta đọc được trong đôi mắt ấy, khi bên ta hạnh phúc vỡ òa....
     Ngày "zớ zẩn" trong veo nhiều gió thoảng, ngón tay se, thoáng một chút ngại ngần. Hoa ngọc lan vẫn thoang thoảng đưa hương, tim thầm thì ngắm ... hoàng hôn xuống...
Ngày "zớ zẩn" ....ngọn cỏ như...có cánh...( chưa có bài viết nào vớ vẩn -vẫn vơ hơn bài này hiiiiiii- mình thật khùng)

1 nhận xét:

  1. nh
    08:20 17 thg 9 2010

    Có lẽ là bài thơ mang thêm những nốt nhạc...thật lãng mạn
    Trả lời nhận xét này

    Xuan
    Xuan
    08:30 17 thg 9 2010
    lại bạn chọc mình nữa rồi, chỉ một phút " nông nổi" mình viết bài vớ vẩn đó thôi, vậy mà bao người chọc, thật ngại quá, Bạn Cảnh à

    Xuan

    Xuan
    01:20 17 thg 9 2010

    trời, con bé này giàu óc tưởng tượng ghê, cái gì là nhạc, là thơ? Rồi lại suy diễn lung tung: chuyện gì là e dè, ngại ngần e thẹn chứ? rồi lại nghĩ..
    Trả lời nhận xét này

    Hoa

    Hoa
    00:42 16 thg 9 2010

    uí chị của em ơi, một bài viết tuyệt vời thế này mà sao chị lại nghĩ là nó vớ vẩn đựơc chứ? một một chú nắng, một chút gió, một dấu lặng, , một chút nhạc, một chút thơ, rồi có cả tiếng cười, một chút buồn thoang thoảng... đặc biệt có một chút...e dè, ngại ngần....nào đó trong một tâm hồn đa cảm... ôi tình cảm của một cô con gái mới lớn trứoc ngưòi con trai mình " kết môđen" thì đúng hơn hiiiiiiiii. Những bài viết của chị thưòng là rất thật, chỉ là những câu từ tài tình đựoc sắp xếp đúng vị trí mà thôi, nhưng với bài này, như một bản tình ca....một bài thơ, một bản nhạc ....( e mà là nhac sỹ em sẽ...hiiii) một anh bạn của em ( à mà cũng là người hâm mộ chị) cứ khen rối rit và bình rất hay câu này trong bài viết của chị "Những buổi chiều mỏng ra, và trong suốt..." anh ấy bình rất hay chị ạ...
    Trả lời nhận xét này

    Trả lờiXóa