Mùa thu đến
những cơn mưa rả rích.
Cơn gió buồn
Giọt caffe tí tách
Thấm vào em cái nhìn ngọt đắng.
Ban Mê chiều thu
se sắt lạnh
Em lạc lối
Giữa mưa chiều hiu quạnh,
Thoáng rùng mình ớn lạnh
Chạm nỗi
Nhớ anh !
Ôi cái nhớ bịn rịn không tên
và làn sương giận dỗi...
Ơi mưa - Ban Mê ơi......
Lại thêm một bài thơ không đầu, không cuối, không vần, không điệu, lung ta, lung tung, không rõ nghĩa .... Mình đành đặt tên những bài thơ này là "thơ zớ zẩn". "Mỗi năm có đôi lần ngớ ngớ, ngẩn ngẩn chắc cũng không ảnh hưởng gì lớn đâu mà. " cậu bạn thân an ủi mình vậy, ừ thì...
những cơn mưa rả rích.
Cơn gió buồn
Giọt caffe tí tách
Thấm vào em cái nhìn ngọt đắng.
Ban Mê chiều thu
se sắt lạnh
Em lạc lối
Giữa mưa chiều hiu quạnh,
Thoáng rùng mình ớn lạnh
Chạm nỗi
Nhớ anh !
Ôi cái nhớ bịn rịn không tên
và làn sương giận dỗi...
Ơi mưa - Ban Mê ơi......
Lại thêm một bài thơ không đầu, không cuối, không vần, không điệu, lung ta, lung tung, không rõ nghĩa .... Mình đành đặt tên những bài thơ này là "thơ zớ zẩn". "Mỗi năm có đôi lần ngớ ngớ, ngẩn ngẩn chắc cũng không ảnh hưởng gì lớn đâu mà. " cậu bạn thân an ủi mình vậy, ừ thì...

"Thấm vào em cái nhìn ngọt đắng."
anh chưa biết thuột
trời mưa thúi ruột
em nhớ..ban mê
é
Bâng khuâng chiều Ban Mê !
sao gọi là "zớ zẩn"?
"Zớ zẩn" thành thơ
làm bao kẻ ngẩn ngơ...
Anh chàng nào có phúc thế, được lọt vào nỗi nhớ của nàng... thơ