Em chừ đã về phố núi
Gói theo mùa gió sông Bồ
Cơn mưa tiễn đưa mùa hạ
Thu về trầm mặc cố đô ...
"Em về bao điều ở lại
Lang thang tôi với chiều vàng..."
Lao xao con đường phố nhỏ
Mai rồi có nhớ bước chân?
"Thôi mai em về em nhé"
Xin đừng quên sót chút gì
Con đường, vẫn con đường ấy
"Mình tôi bước tiễn mùa đi...."
( tặng NVT- Huế, vì thời gian eo hẹp, mình về Huế nhưng không gặp bạn để cùng uống caffe như đã hứa được,
Gói theo mùa gió sông Bồ
Cơn mưa tiễn đưa mùa hạ
Thu về trầm mặc cố đô ...
"Em về bao điều ở lại
Lang thang tôi với chiều vàng..."
Lao xao con đường phố nhỏ
Mai rồi có nhớ bước chân?
"Thôi mai em về em nhé"
Xin đừng quên sót chút gì
Con đường, vẫn con đường ấy
"Mình tôi bước tiễn mùa đi...."
( tặng NVT- Huế, vì thời gian eo hẹp, mình về Huế nhưng không gặp bạn để cùng uống caffe như đã hứa được,
Mai em về, trời có nắng không anh
Bao lối nhỏ có còn xanh cành lá
Bước chân thân quen hay dần xa lạ
Tiếng ta vọng về núi đá gọi nhau
Bao lối nhỏ có còn xanh cành lá
Bước chân thân quen hay dần xa lạ
Tiếng ta vọng về núi đá gọi nhau
mây bay mây ắt về trời/theo nây em nỡ bỏ người tương tư...
Lời hứa bỗng là lời giả biệt
Hồn tôi cũng vừa kịp thênh thang...
Hồn tôi cũng vừa kịp thênh thang...
Anh về phố núi một chiều
Vắng em anh thấy buồn hiu mây trời
Vắng em anh thấy buồn hiu mây trời
- Khi ta ở chi là nơi đất ở
Khi ta đi đất bỗng hóa tâm hồn -
Chẳng muốn ra đi vẫn phải về
Cố đô trầm mặc khói sương che
Sông Hương núi Ngự đầy lưu luyến...
Gói ghém niềm yêu, hẹn trở về!
LẤY CHỒNG XỨ LẠ
Đưa chân, em bước lên phà
Vẳng nghe câu hát: "Biết nhà Má đâu...?"
Em về phố núi làm dâu
Xa dòng kênh nhỏ, chiếc cầu tre xinh
Lời ca sông nước xuân tình
Theo em nỗi nhớ, nghìn trùng chơi vơi
Bà ba, áo lụa lên đồi
Gởi đôi guốc nhỏ gỗ sồi bến ghe
Em xa lối cũ bờ tre
Chạnh lòng tiếng Cuốc, đêm hè lẻ loi
Lời ru từ thuở trong nôi:
"Chồng gần không lấy..." thương hoài câu thơ
Em đi lối cũ trăng mờ
Vườn xưa, bướm cũng không về nữa đâu
Chiều quê nghiêng bóng chân cầu
Để anh níu lấy nỗi sầu qua sông...Mỉnh thích thơ nhưng không biết làm thơ, Xuân làm thơ hay quá !
"Em về bao điều ở lại". Minh thích nhất câu này
Cuộc chia tay nào mà không ngổn ngang trăm mối.....Phải không Xuân ?
Chút heo mai sương lạnh những buổi chiều
Nơi góc phố bông hoa buồn ủ rủ
Em về đâu trống vắng những đêm ngày
Cho anh ở lại bờ mi thoáng buồn
Nơi đây phố núi mây nguồn
Chiều về gió lạnh tiếng chuông vọng về
Trút bầu tâm sự
Với bao nỗi niềm!
Để tha hồ nghỉ ngơi và tán chuyện
Với bạn bè thân quen lưu luyến
Và để cách xa cái khoảng trời nhền nhện phía bên kia