Chiều nay đọc báo, mình đọc được một bài thơ rất hay của tác giả Gia Minh nói về việc người con bón cơm cho mẹ. Đọc xong bài thơ mình muốn khóc quá, cám ơn tác giả đã nói hộ được tấm lòng của những ai đang còn có mẹ già, nhất là những người mẹ già luôn ốm đau , bệnh tật...
"Bố cho con ăn, con cười bố cười
Con cho bố ăn, bố khóc con khóc"
Đó là hoàn cảnh hiện tại của mẹ con mình, tranh thủ mọi lúc. mọi dịp có thể, con phóng xe máy chạy về với mẹ, nhà con cách nhà mẹ 20km, mẹ ở với chị gái, biết là được chăm sóc rất chu đáo nhưng mẹ quá yếu rồi, mắt mờ chân đi không vững nữa, mỗi lần được ở bên, con dành phần bón cơm cho mẹ ( dù chị gái bảo là mẹ muốn tự xúc ăn) từng thìa nhỏ con bón, là từng dòng nước mắt con lặng lẽ chảy, mỗi ngày qua đi, mỗi tháng qua đi, lòng con nặng trĩu lo lắng khi bát cơm của mẹ vẫn còn thừa nhiều... Để kìm tiếng nấc nghẹn ngào, con ríu rít kể mẹ nghe tình hình gia đình nhỏ của con, công việc, cho đến chuyện học hành của các cháu....Mẹ nghe và cười móm mém khi biết con gái út hạnh phúc. Ôi tấm lòng của mẹ!
Mẹ già ngoài 90 t
"Ngày xưa mẹ dỗ cơm con
Lon ton con chạy, con còn mãi chơi
Áo người giọt giọt mồ hôi
Con ăn no bữa mẹ cười như hoa
Bữa ni mẹ đã về già
Bón cơm cho mẹ, mắt nhòa chiều xưa
Lưng cơm quá nữa còn thừaCon nghe đau nhói cơn mưa đầu mùa"
Sáng nay khoảng 3h chuông đt nhà con đổ dồn dập, cả nhà con choàng tỉnh như một phản xạ. ( vì cách đây mấy năm, cha cũng ra đi đột ngột vào 2h sáng), và may quá... chỉ là một cú đt của 1 phụ nữ lạ đi tìm chồng...
Ngoài kia trời vẫn rả rích mưa.... Con bật đèn thắp hương cho cha và thầm khấn: "Cha ơi mấy hôm nay mẹ mệt nhiều, cha phù hộ cho mẹ sống lâu bên chúng con cha nhé"!
Sự sống vốn rất dể rung rinh, rồi sẽ đến một ngày, thậm chí chỉ là trong chốc lát- Ta chỉ còn thấy mẹ của mình trong trí tưởng tượng mà thôi, Hãy cố gắng hết khả năng có thể đền chút ơn dưỡng dục với mẹ cha và những người thân yêu của mình ...
Con cho bố ăn, bố khóc con khóc"
Đó là hoàn cảnh hiện tại của mẹ con mình, tranh thủ mọi lúc. mọi dịp có thể, con phóng xe máy chạy về với mẹ, nhà con cách nhà mẹ 20km, mẹ ở với chị gái, biết là được chăm sóc rất chu đáo nhưng mẹ quá yếu rồi, mắt mờ chân đi không vững nữa, mỗi lần được ở bên, con dành phần bón cơm cho mẹ ( dù chị gái bảo là mẹ muốn tự xúc ăn) từng thìa nhỏ con bón, là từng dòng nước mắt con lặng lẽ chảy, mỗi ngày qua đi, mỗi tháng qua đi, lòng con nặng trĩu lo lắng khi bát cơm của mẹ vẫn còn thừa nhiều... Để kìm tiếng nấc nghẹn ngào, con ríu rít kể mẹ nghe tình hình gia đình nhỏ của con, công việc, cho đến chuyện học hành của các cháu....Mẹ nghe và cười móm mém khi biết con gái út hạnh phúc. Ôi tấm lòng của mẹ!
Mẹ già ngoài 90 t
Mình tranh thủ về bón cơm cho mẹ lúc có thể
Lon ton con chạy, con còn mãi chơi
Áo người giọt giọt mồ hôi
Con ăn no bữa mẹ cười như hoa
Bữa ni mẹ đã về già
Bón cơm cho mẹ, mắt nhòa chiều xưa
Lưng cơm quá nữa còn thừaCon nghe đau nhói cơn mưa đầu mùa"
Sáng nay khoảng 3h chuông đt nhà con đổ dồn dập, cả nhà con choàng tỉnh như một phản xạ. ( vì cách đây mấy năm, cha cũng ra đi đột ngột vào 2h sáng), và may quá... chỉ là một cú đt của 1 phụ nữ lạ đi tìm chồng...
Ngoài kia trời vẫn rả rích mưa.... Con bật đèn thắp hương cho cha và thầm khấn: "Cha ơi mấy hôm nay mẹ mệt nhiều, cha phù hộ cho mẹ sống lâu bên chúng con cha nhé"!
Sự sống vốn rất dể rung rinh, rồi sẽ đến một ngày, thậm chí chỉ là trong chốc lát- Ta chỉ còn thấy mẹ của mình trong trí tưởng tượng mà thôi, Hãy cố gắng hết khả năng có thể đền chút ơn dưỡng dục với mẹ cha và những người thân yêu của mình ...
Tôi đọc nghe xúc động lắm Xuan à
Chúc mừng bạn còn Mẹ trên đời
Em thật là người con gái út hiếu thỏa của Má!
Là niềm hạnh phúc bạn còn được mang
Hãy đối với mẹ diụ dàng!
Mẹ như đốm lưả- tắt ngang lúc nào
Đời mẹ đã quá lao đao
V..